Chuyển đến nội dung chính

NHẬT KÍ GIẢI CỨU HÔN NHÂN: TẬP 1, GIẢI CỨU MẸ BỈM LÙI XÙI

Sau vài năm yêu đương thì một ngày bạn hốt hoảng nhận ra sao mình chẳng còn xíu xiu rung rinh nào cho nửa kia vậy. Cái người ngày nào chỉn chu, dắt cả bầy bạn gái của bạn đi ăn chè trong cơn sĩ diện giờ đang ngồi vắt chân lên bàn lướt facebook, áo k mặc, quần đùi đã giãn với hai túi quần lòng thòng phơi ra ngoài như hai cái tai tích của con gà trống thiến. Lãng mạn xưa nay trôi đâu?

Nhìn quanh bạn bè có vài cặp đã kịp cưới, đẻ rồi li dị trong vòng bốn năm năm tròn. Tự hỏi bây giờ thủ tục li dị dễ và nhanh hơn ngày xưa hay sao?

Có lẽ vì khi không phải hàng ngày lo cơm ăn áo mặc, người ta kì vọng nhiều hơn vào hôn nhân, vào người bạn đời, cũng như vào chính bản thân mình.

Theo như các nghiên cứu tâm lý, trong tình yêu có một giai đoạn gọi là “euphoria of being in love”, tạm dịch là giai đoạn hào quang choáng váng khi mới yêu. Trong giai đoạn này chúng ta để ý từng cử chỉ, lời nói của đối phương. Đối phương chỉ cần tỏ ra hơi mệt mỏi là chúng ta lao vào bếp pha cho ly chanh muối để kế bên. Chưa đến giờ hẹn là đã lo chọn đầm, ủi đồ, tô tô vẽ vẽ cả tiếng đồng hồ. Vẽ nên những chàng trai, cô gái hoàn hảo nhất có thể trong bức tranh tình yêu. Làm những điều điên rồ nhất có thể vì người yêu.

Đến khi bức rèm euphoria vén lên thì ôi thôi, sáng ngủ dậy đến tóc còn không buồn chải, áo ngủ thì nhão như da bà lão chín mươi mà vẫn tiếc chưa muốn bỏ. “Mình có nơi có chốn rồi mà ai quan tâm đâu”.

Cái lời thề ngày cưới “sẽ bên nhau khi thịnh vượng cũng như lúc gian nan, khi bệnh hoạn cũng như lúc mạnh khỏe” thốt ra lúc đang trong euphoria nó không ngờ rằng chỉ tầm một năm sau, ngày ngày mình bắt nửa kia phải nhìn cái “mình” lôi thôi đến mực tự mình nhìn vào gương còn thấy nản. Chỗ đâu cho tình yêu thăng hoa?

Những hành động trong giai đoạn euphoria cứ tự nhiên đến, không cần chút nỗ lực nào cả, và rồi cứ tự nhiên đi. Theo các nghiên cứu thì tuổi thọ của in-love-euphoria thường là từ hai đến ba năm. Sau đó nếu không có chút nỗ lực nào cải thiện bản thân và mối quan hệ thì chúng ta có xu hướng cư xử với nửa kia như với bố mẹ hay chị em mình, thoải mái hồn nhiên, đi toilet không đóng cửa, hay lột đồ khoe bụng ngấn mỡ không một chút nao núng. Nhưng dường như những chuyện cỏn con đó tích tụ lâu dần nó ăn dần ăn mòn tình cảm đôi lứa thửa nào còn xót lại.

Thôi không nói đến những lời cao siêu như “phải biết tôn trọng đối phương” hay “phải biết cảm thông”. Mà đầu tiên chắc là phải tôn trọng bản thân trước. Làm sao để mỗi lúc nhìn vô gương thấy yêu mình, yêu đời, yêu người. Kiểu như Ngọc Trinh mỗi tối chăm sóc bản thân rồi ngắm mình trong gương và mỉm cười với chính mình. Tại sao mình tử tế với bản thân và với đôi mắt của đối phương khi đang yêu mà lại dừng sự tử tế đó lại khi đã thân quen với nhau hơn?

Hơn nữa chỉn chu mọi lúc mọi nơi cũng là giữ mình ở trạng thái tích cực mọi nơi mọi lúc. Ai cũng cảm thấy vui hơn, tự tin hơn khi đẹp hơn, chăm sóc bản thân mình tốt hơn mà đúng không? Để khi có gì bực dọc không nhân tiện thấy mình lùi xùi trong gương lại cảm thấy giận bản thân, rồi giận cá chém luôn thớt “vì ai mà tôi trẻ trung xinh đẹp ngày nào ra nông nỗi này? Ai chôn vùi thanh xuân tôi?”.

Vợ đẹp, vợ vui thì cả nhà cùng vui, nhỉ!


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

NEUROPLASTICITY (KHẢ BIẾN THẦN KINH) VÀ NHÂN SINH QUAN

Các vùng vỏ não đã từng được gán cố định cho một chức năng thần kinh nhất định (localization), ví dụ như fusiform face area, một vùng nhỏ bên não phía sau tai, là để nhận diện khuôn mặt, vùng thị giác visual area V4, V5 để xử lí tín hiệu đưa từ mắt. Tuy nhiên, cho đến những năm 1960, thiết bị để nhìn cho người mù bẩm sinh của Paul Bach-y-Rita đã thay đổi cách nhìn nhận của giới khoa học về bộ não, đồng thời khái niệm neuroplasticity dần dần được chấp nhận và đưa vào nghiên cứu rộng rãi. Bắt nguồn từ một thí nghiệm cho thấy vùng não xử lí hình ảnh của con mèo còn xử lí cả âm thanh và xúc giác, Bach-y-Rita đã chú ý đến neuroplasticity và thực hiện nhiều nghiên cứu liên quan. Bên cạnh thiết bị giúp cho người mù bẩm sinh có thể nhìn, Bach-y-Rita còn thiết kế nhiều thiết bị trợ giúp trong y tế khác như thiết bị đóng vai trò như một tuyến yên nhân tạo để giúp cho những người chức năng giữ cân bằng của tuyến yên không hoạt động, hay găng tay có thể cảm nhận được dành cho các phi hành gia.....

RỐI LOẠN LO ÂU (ANXIETY DISORDER)

Rối loạn lo âu là bệnh thần kinh xảy ra khi người bệnh lo lắng quá mức cả về thời gian (lo âu trong thời gian dài hơn bình thường), và cường độ. Rối loạn lo âu có thể xuất hiện cùng với cơn hoảng loạn (panick attack), hoặc rối loạn cảm xúc lưỡng cực (bipolar disorder), rối loạn khí sắc (mood disorder), hay rối loạn lo âu xã hội,… Hầu hết triệu chứng của rối loạn lo âu [1] gồm có: • Hoảng sợ, lo lắng • Khó ngủ • Không thể bình tĩnh hoặc ngồi yên • Tay hoặc chân lạnh hoặc chảy mồ hôi hoặc run rẩy • Tim đập nhanh • Thở gấp • Khô miệng • Buồn nôn • Chóng mặt • Căng cơ Thường thì một khi rối loạn lo âu đã bị kích lên (triggered), người bệnh không thể kiểm soát được triệu chứng cũng như suy nghĩ nếu không có sự giúp đỡ của thuốc. Cũng như khi quả bóng bị xịt và bay ra khỏi tay ta, nó sẽ chỉ rơi xuống khi nào không còn hơi bên trong, ta không còn kiểm soát được nữa. Nghiên cứu hình ảnh não người trong rối loạn lo âu cho thấy khi triệu chứng lo âu được kích hoạt, hạch hạnh nhân ...

KHỦNG HOẢNG TUỔI 30

Khủng hoảng tuổi 30 là có thật các mẹ ạ, dù mình đã già hơn 30 vài con số rồi. Nói đùa vậy chứ tuổi 30 là tuổi chông chênh, khác cái chông chênh tuổi teens hay 20s, 30s nằm ở ngưỡng cửa của hiểu bản thân mình, hiểu thế giới ngoài kia và không hiểu cái gì cả, ngưỡng cửa của sự thành công trong công việc (đó là mình quan sát nhiều mẹ khác thành công chứ mình thì không có cái công nào thành kaka), ngưỡng cửa chín chắn, trưởng thành để chọn một lối sống, con đường cho mình. Tuổi 30 đôi khi nhìn bạn bè thành công đầy ngưỡng mộ, thầm ghen tỵ và nghĩ rằng mình phải cố gắng hơn, nhưng cũng 30 đôi khi lại chỉ muốn nằm dài trên ghế bành, kế bên ly trà và bình hoa mới, tận hưởng thế giới qua đôi mắt của cuốn sách vừa mới mua. Nhiều người trong số bạn mình (kể cả mình) đã trải qua khủng hoảng 30 khá nặng, lo âu, mood swing (tạm dịch là tâm trạng không ổn định, lúc trồi lúc sụt), có người còn nghĩ đến cả cái chết. Nhưng bạn ơi, đời còn dài, còn đẹp, còn cả xấu, chúng ta còn muốn nhìn con lớn...