Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ 2015

Thi đại học and so on...

Nhân dịp các sĩ tử đang nô nức, hồi hộp,... và đủ các cảm xúc hổ lốn hỗn hợp gì đó nên mình viết blog này, hy vọng xoa dịu tinh thần một phần cho các bé. Ngày xưa mình cũng đã từng trải qua thời gian này rồi nên biết, nó cực kì là khó tả. Nửa hưng phấn và tin vào bản thân mình, nghĩ là mình giỏi, mình thông minh, mình làm được (thầy cô chẳng nói mình thông minh nhưng chưa chăm chỉ hay gì gì đó sao, thông minh mà, chắc k cần học nhiều cũng làm được chứ). Nửa thì khó chịu, lo lắng, hồi hộp, liệu mình có làm được không, rủi mình xui thì sao, ông bà thường nói học tài thi phận mà, rủi phận mình là phận Thuý Kiều, vừa đẹp vừa thông minh quá nên người đời ganh tỵ bán mình zô lầu xanh sao. Éo có đâu nha mấy bé, thứ nhất là bà Kiều (bả già lắm rồi) bả ăn ở làm sao mới zị, chứ giờ vừa đẹp vừa thông minh là zô showbiz kiếm tiền tỉ rồi, hok có phải ăn bám nhờ vả thằng nào hết, chẳng dại gì mà thả cho bèo dạt mây trôi khi mình có thể nắm giữ số phận mình cả. Nói zị thôi chớ mấy bé đừng có bỏ

Study abroad, 2 years in Korea (part 2)

It is not fair if I just talk about the bad things when studying in Korea. When I first came here, I had had never been in a foreign country before, so it was a super strange place to me, the language sounded totally different. Firstly I arrived the airport with about 40kg luggage (I almost brought all my stuff with me, maybe I thought that I went to the Mars haha). The worst thing is I could not take my suitcase from conveyor belt, the suitcase is 32kg and I weighted 40kg at that time. Big tragedy ever. And a Korean man helped me to get it, even I didn't ask anyone yet. In the airport you can leave my luggage anywhere without worrying that someone can take it. And getting to the bus, the driver always help you with your luggage with a smile and say hello to you. It warmed my heart in the coldness of that early spring (I come from a tropical country, and the temperature in Ho Chi Minh, the city I lived before that, is about 30-40 Celsius degree, almost all the time). Fortunatel

Chọn ngành học đại học

Với những bạn có năng khiếu, đam mê về cái gì đó từ nhỏ thì không cần phải nói tới, cứ đấu tranh để học ngành mình yêu thích thôi. Đừng tìm lí do để chối bỏ nó, chỉ khi nào đam mê đó không đủ lớn thì bạn mới dễ dàng tìm lí do để chọn một con đường khác thôi. Trong bài này mình muốn tập trung vào những bạn không biết mình thích gì, không biết chọn ngành gì cho tương lai. Mình cũng từng ở trong hoàn cảnh này 11 năm trước đây, và mình cũng từng đi làm, chán, rồi đi học, rồi chuyển ngành, cộng với những kiến thức mình tích luỹ được, hy vọng sẽ có ích cho mấy bạn lúc đang sôi sục vì thi đại học, chọn ngành, chọn trường này. Thứ nhất là phải tỉnh táo, đừng để những ngành hot lôi kéo bạn. Thời mình mới tốt nghiệp cấp 3 thì IT đang hot, ai cũng muốn học IT vì báo nói ngành này lương cao, đang thời thượng. Đi học mới biết nó đang thời thượng mà là thời thượng ở nước ngoài, ở những nơi kinh tế khá ổn định, và họ đang đầu tư mạnh vào phát triển công nghệ. Đó là thời Bill Gate dần leo lên

Study abroad, 2 years in Korea

I have been in Korea for 2 years, experienced both lab life and a housewife life ;). In this blog, I almost focus on the study in Korea and only adjust a few things living here. Deciding to study in Korea, you must face many different things, i.e., culture, language, lifestyle and even thought. As other North Asian countries, Korea had had a long time being almost closed about culture, language. Korean thinks they are the highest and noble nation in the world, they don't want their children getting married to foreigner, they believe that their language is the smartest language in the world (?!?, I don't very understand the meaning of the most intelligent language). That's a reason why you cannot live well in Korea when you can't speak Korean, not many Korean can speak English. Being thinking that they are better than the rest of the world makes them not to accept us (foreigners) into their " 우리" circle if we don't speak Korean and don't appreciate

Chạy bộ và viết blog

Nhìn lại những năm tháng tuổi trẻ của mình thấy chơi bời, điên khùng cũng nhiều, phá phách cũng nhiều, làm bố mẹ, bạn bè, thầy cô giận chắc cũng khá, cũng đủ để an ủi bản thân cho cái câu "học không chơi phí hoài tuổi trẻ"", túm lại là không có phí hoài mấy :))). Bị cái chơi hơi quá, học thì không được nhiều lắm. Bởi vậy 29 tuổi đầu còn mài đít trên ghế nhà trường, đi thi, tính tích phân, đạo hàm thấy miẹ. Túm lại giải thích nãy giờ là để bắt đầu cho cái challenge 30 ngày chạy bộ và viết lách (một ngày tiếng việt, một ngày tiếng anh), hôm nay là ngày đầu tiên (bingo). Trong cuốn What I wish I knew when I was 20-Tina Seelig, Tina có nói về quá trình phát triển, hoàn thiện cũng như khám phá bản thân. Phát triển, hoàn thiện thì nhiều blog, nhiều sách có nói tới, đại loại là đọc sách nhiều, tập thể thao, học ngoại ngữ, học giao tiếp. Cái này thì cứ phải học, phải đọc cả đời. Còn cái khó nhất mình nghĩ là khám phá bản thân. Khám thai, phá thai chắc cũng không khó lắm, chứ