Chuyển đến nội dung chính

Review sách nuôi dạy con

Mẹ Jin đã đọc qua vài cuốn sách nuôi dạy con nên sẽ review và tóm tắt ý chính hoặc triết lý của sách cho mẹ nào quan tâm đến việc chọn sách dạy con nhé. Mẹ Jin cũng còn mê ăn, mê ngủ, bận tăng cân nên chỉ đọc có mấy cuốn thôi, review tạm khi nào đọc thêm thì viết thêm 😜. Ban đầu tính là review nguyên 1 bầy mà mới 1 cuốn đã dài thấy mje rồi nên thôi chơi nhìu cháp hén. Bị cái mẹ Jin ham hố nên ngoài review thì còn bonus ý kiến, cảm quan cá nhân nữa. Ai thấy dài quá thì next ha 😂.

Đầu tiên là cuốn “Con nghĩ đi mẹ không biết” của chị Thu Hà - mẹ Xu Sim. Cuốn này mình cho lên đầu danh sách k những vì triết lí dạy con hay, thực tế mà nó xuyên suốt từ lúc mới sinh con cho đến lúc đối mặt với những vấn đề khi con ở tuổi teen. Cá nhân mình thấy cuốn này rất phù hợp với tâm lý hoang mang của các ba mẹ nuôi dạy con ở Việt Nam. Từ việc cho con ăn, rồi cân nặng của con lúc bé cho đến việc chọn trường cho con khi con lớn hơn.

Theo tác giả thì đừng ép con ăn, hãy để con được tận hưởng một bữa ăn ngon và theo nhu cầu của con. Mình đồng ý hoàn toàn với quan điểm này. Chẳng ai thích khi bị ép cả, ép nhiều còn làm con dị ứng, gây biếng ăn cho con. Việc của ba mẹ là nấu cho con 1 bữa ăn ngon, còn chọn ăn gì và ăn bao nhiêu là việc của con. Riêng để nấu bữa ăn ngon là mệt đuối rồi nên đừng dành làm luôn cả việc của con : ). Còn con mập ốm là do tạng người của con, ốm mà lanh lợi, thông minh còn hơn mập ú ù lì. Này nhé, con mập hơn thì sẽ lười vận động thì não cũng sẽ kém phát triển hơn. Vận động là tiền đề để não phát triển ở trẻ em mà. Mấy bạn bé mà có lỡ tr òn trịa thì ba me chịu khó tạo niềm vui cho mấy bạn chơi, nghịch đi để mấy bạn vừa khoẻ mạnh vừa thông minh nè. Túm lại là quẳng cái cân đi mà vui sống với con, enjoy cùng con, để con mê mình trước khi mê bạn bè, chơi bời, đủ thứ ngoài xã hội.

Tiếp theo là việc học hành của con, dạy dỗ con. Ba mẹ vẫn là người đóng vai chính trong giáo dục con cái, cả vai thiện lẫn vai ác 😂. Không có trường lớp thầy cô nào thay thế vai trò của ba hay mẹ được. M nhớ m ấn tượng lúc học lớp 2 thì phải, lúc đó m thích vẽ vời lắm, cái m vẽ, vẽ xong bố m hỏi là con vẽ con chó hay con mèo thế, thế là m kết luận luôn là m k có năng khiếu vẽ vời, nghỉ vẽ, và nhớ tới giờ luôn. Đó, thấy vai trò của ba mẹ ghê hem? Đậu phộng đề hơi xa rồi, túm lại là ai trong chúng ta cũng đã đi học, và cũng đã thấy là trường lớp chỉ có dạy ta làm toán, chép văn mẫu, còn ta nên người k hề nhờ môn giáo dục công dân mà chủ yếu là nhờ ba mẹ, bạn bè, hàng xóm (con nhà người ta). Túm lại là ba mẹ phải khéo léo trong cách nói chuyện, cư xử, dạy dỗ con. Trong cuốn sách này có rất nhiều dẫn chứng tác giả lấy từ thực tế hàng ngày của 3 mẹ con. Cách chị để đứa con gái tuổi teen tập yêu, tập buồn, tập chia sẻ với nhau và tâm sự với mẹ ra sao. Thay vì đâm đầu đi kiếm tiền cho con đi học trường tốt hay đi du học thì ba mẹ có thể hạ tiêu chuẩn đó xuống và tăng thời gian của mình dành cho con.

Sau ba mẹ thì trường học, môi trường sống của con cũng quan trọng nè. Nhà thì chọn khu nào con có thể chạy nhảy vui chơi, gần công viên gì đó, ở xa xa ngoại ô con đi xe đạp đi học càng tốt. Trường cũng zị, theo m là bỏ qua mấy trường nhồi nhét học quá đi. Con có một tuổi thơ thôi mà, cho con chơi với, học dốt dốt ra con vẫn đi làm, kiếm tiền được, vẫn sống tốt như ai mà. Nhân tiện m thích cái triết lý để con thèm học của chị Hà, con điểm thấp tự biết xấu hổ rồi học, la nó nó chán thêm, khỏi học luôn. Bởi ta nói, ăn ở với mấy ông nhỏ, bà nhỏ đó là phải khéo, la cũng phải khéo, dạy cũng phải khéo, làm ba làm mẹ biết bao cái phải học ha. Hồi nhỏ m may mắn ở tỉnh nên hông có bị nhồi nhét, ăn rồi đi chơi không, đọc biết bao nhiêu là tiểu thuyết, sách văn học cổ điển. Đọc nhiều k phải là để giỏi văn mà là để học hỏi văn hoá, mở rộng đầu óc mình ra, để tưởng tượng, nhiều lợi ích lắm. 

Túm lợi là đọc sách và đi chơi coi nó k có sang mấy (ít tốn tiền) zị chớ mà nhiều lợi ích lắm à. Chơi với hàng xóm, bạn bè để con tập làm quen với mô hình xã hội nè, rồi cách giải quyết tranh chấp, giải quyết vấn đề...Bởi zị chắc sau này mẹ Jin kiếm chỗ nào ven ven, hàng xóm tối lửa tắt đèn chạy qua chạy lại, mượn hộp quẹt, xin miếng dầu ở. Cho Jin đi học ít ít thôi còn để dành tiền hè cho đi chơi, tết về thăm ông bà.


Zị ha, tập sau mẹ Jin sẽ review tới sách của Ibuka Masaru và phương pháp Montessori, mẹ Jin cũng thích mấy cuốn này lắm lắm.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

NEUROPLASTICITY (KHẢ BIẾN THẦN KINH) VÀ NHÂN SINH QUAN

Các vùng vỏ não đã từng được gán cố định cho một chức năng thần kinh nhất định (localization), ví dụ như fusiform face area, một vùng nhỏ bên não phía sau tai, là để nhận diện khuôn mặt, vùng thị giác visual area V4, V5 để xử lí tín hiệu đưa từ mắt. Tuy nhiên, cho đến những năm 1960, thiết bị để nhìn cho người mù bẩm sinh của Paul Bach-y-Rita đã thay đổi cách nhìn nhận của giới khoa học về bộ não, đồng thời khái niệm neuroplasticity dần dần được chấp nhận và đưa vào nghiên cứu rộng rãi. Bắt nguồn từ một thí nghiệm cho thấy vùng não xử lí hình ảnh của con mèo còn xử lí cả âm thanh và xúc giác, Bach-y-Rita đã chú ý đến neuroplasticity và thực hiện nhiều nghiên cứu liên quan. Bên cạnh thiết bị giúp cho người mù bẩm sinh có thể nhìn, Bach-y-Rita còn thiết kế nhiều thiết bị trợ giúp trong y tế khác như thiết bị đóng vai trò như một tuyến yên nhân tạo để giúp cho những người chức năng giữ cân bằng của tuyến yên không hoạt động, hay găng tay có thể cảm nhận được dành cho các phi hành gia.....

RỐI LOẠN LO ÂU (ANXIETY DISORDER)

Rối loạn lo âu là bệnh thần kinh xảy ra khi người bệnh lo lắng quá mức cả về thời gian (lo âu trong thời gian dài hơn bình thường), và cường độ. Rối loạn lo âu có thể xuất hiện cùng với cơn hoảng loạn (panick attack), hoặc rối loạn cảm xúc lưỡng cực (bipolar disorder), rối loạn khí sắc (mood disorder), hay rối loạn lo âu xã hội,… Hầu hết triệu chứng của rối loạn lo âu [1] gồm có: • Hoảng sợ, lo lắng • Khó ngủ • Không thể bình tĩnh hoặc ngồi yên • Tay hoặc chân lạnh hoặc chảy mồ hôi hoặc run rẩy • Tim đập nhanh • Thở gấp • Khô miệng • Buồn nôn • Chóng mặt • Căng cơ Thường thì một khi rối loạn lo âu đã bị kích lên (triggered), người bệnh không thể kiểm soát được triệu chứng cũng như suy nghĩ nếu không có sự giúp đỡ của thuốc. Cũng như khi quả bóng bị xịt và bay ra khỏi tay ta, nó sẽ chỉ rơi xuống khi nào không còn hơi bên trong, ta không còn kiểm soát được nữa. Nghiên cứu hình ảnh não người trong rối loạn lo âu cho thấy khi triệu chứng lo âu được kích hoạt, hạch hạnh nhân ...

KHỦNG HOẢNG TUỔI 30

Khủng hoảng tuổi 30 là có thật các mẹ ạ, dù mình đã già hơn 30 vài con số rồi. Nói đùa vậy chứ tuổi 30 là tuổi chông chênh, khác cái chông chênh tuổi teens hay 20s, 30s nằm ở ngưỡng cửa của hiểu bản thân mình, hiểu thế giới ngoài kia và không hiểu cái gì cả, ngưỡng cửa của sự thành công trong công việc (đó là mình quan sát nhiều mẹ khác thành công chứ mình thì không có cái công nào thành kaka), ngưỡng cửa chín chắn, trưởng thành để chọn một lối sống, con đường cho mình. Tuổi 30 đôi khi nhìn bạn bè thành công đầy ngưỡng mộ, thầm ghen tỵ và nghĩ rằng mình phải cố gắng hơn, nhưng cũng 30 đôi khi lại chỉ muốn nằm dài trên ghế bành, kế bên ly trà và bình hoa mới, tận hưởng thế giới qua đôi mắt của cuốn sách vừa mới mua. Nhiều người trong số bạn mình (kể cả mình) đã trải qua khủng hoảng 30 khá nặng, lo âu, mood swing (tạm dịch là tâm trạng không ổn định, lúc trồi lúc sụt), có người còn nghĩ đến cả cái chết. Nhưng bạn ơi, đời còn dài, còn đẹp, còn cả xấu, chúng ta còn muốn nhìn con lớn...