Mẹ Jin đã
đọc qua vài cuốn sách nuôi dạy con nên sẽ review và tóm tắt ý chính hoặc triết
lý của sách cho mẹ nào quan tâm đến việc chọn sách dạy con nhé. Mẹ Jin cũng còn
mê ăn, mê ngủ, bận tăng cân nên chỉ đọc có mấy cuốn thôi, review tạm khi nào đọc
thêm thì viết thêm 😜. Ban đầu tính là review nguyên 1 bầy mà mới 1 cuốn đã
dài thấy mje rồi nên thôi chơi nhìu cháp hén. Bị cái mẹ Jin ham hố nên ngoài
review thì còn bonus ý kiến, cảm quan cá nhân nữa. Ai thấy dài quá thì next ha 😂.
Đầu tiên là
cuốn “Con nghĩ đi mẹ không biết” của chị Thu Hà - mẹ Xu Sim. Cuốn này mình cho
lên đầu danh sách k những vì triết lí dạy con hay, thực tế mà nó xuyên suốt từ
lúc mới sinh con cho đến lúc đối mặt với những vấn đề khi con ở tuổi teen. Cá
nhân mình thấy cuốn này rất phù hợp với tâm lý hoang mang của các ba mẹ nuôi dạy
con ở Việt Nam. Từ việc cho con ăn, rồi cân nặng của con lúc bé cho đến việc chọn
trường cho con khi con lớn hơn.
Theo tác
giả thì đừng ép con ăn, hãy để con được tận hưởng một bữa ăn ngon và theo nhu cầu
của con. Mình đồng ý hoàn toàn với quan điểm này. Chẳng ai thích khi bị ép cả,
ép nhiều còn làm con dị ứng, gây biếng ăn cho con. Việc của ba mẹ là nấu cho
con 1 bữa ăn ngon, còn chọn ăn gì và ăn bao nhiêu là việc của con. Riêng để nấu
bữa ăn ngon là mệt đuối rồi nên đừng dành làm luôn cả việc của con : ). Còn con
mập ốm là do tạng người của con, ốm mà lanh lợi, thông minh còn hơn mập ú ù lì.
Này nhé, con mập hơn thì sẽ lười vận động thì não cũng sẽ kém phát triển hơn. Vận
động là tiền đề để não phát triển ở trẻ em mà. Mấy bạn bé mà có lỡ tr òn trịa thì ba me chịu khó tạo niềm
vui cho mấy bạn chơi, nghịch đi để mấy bạn vừa khoẻ mạnh vừa thông minh nè. Túm
lại là quẳng cái cân đi mà vui sống với con, enjoy cùng con, để con mê mình trước
khi mê bạn bè, chơi bời, đủ thứ ngoài xã hội.
Tiếp theo
là việc học hành của con, dạy dỗ con. Ba mẹ vẫn là người đóng vai chính trong
giáo dục con cái, cả vai thiện lẫn vai ác 😂. Không có trường lớp thầy cô nào thay thế vai trò của
ba hay mẹ được. M nhớ m ấn tượng lúc học lớp 2 thì phải, lúc đó m thích vẽ vời
lắm, cái m vẽ, vẽ xong bố m hỏi là con vẽ con chó hay con mèo thế, thế là m kết
luận luôn là m k có năng khiếu vẽ vời, nghỉ vẽ, và nhớ tới giờ luôn. Đó, thấy
vai trò của ba mẹ ghê hem? Đậu phộng đề hơi xa rồi, túm lại là ai trong chúng
ta cũng đã đi học, và cũng đã thấy là trường lớp chỉ có dạy ta làm toán, chép
văn mẫu, còn ta nên người k hề nhờ môn giáo dục công dân mà chủ yếu là nhờ ba mẹ,
bạn bè, hàng xóm (con nhà người ta). Túm lại là ba mẹ phải khéo léo trong cách
nói chuyện, cư xử, dạy dỗ con. Trong cuốn sách này có rất nhiều dẫn chứng tác
giả lấy từ thực tế hàng ngày của 3 mẹ con. Cách chị để đứa con gái tuổi teen tập
yêu, tập buồn, tập chia sẻ với nhau và tâm sự với mẹ ra sao. Thay vì đâm đầu đi
kiếm tiền cho con đi học trường tốt hay đi du học thì ba mẹ có thể hạ tiêu chuẩn
đó xuống và tăng thời gian của mình dành cho con.
Sau ba mẹ
thì trường học, môi trường sống của con cũng quan trọng nè. Nhà thì chọn khu
nào con có thể chạy nhảy vui chơi, gần công viên gì đó, ở xa xa ngoại ô con đi
xe đạp đi học càng tốt. Trường cũng zị, theo m là bỏ qua mấy trường nhồi nhét học
quá đi. Con có một tuổi thơ thôi mà, cho con chơi với, học dốt dốt ra con vẫn
đi làm, kiếm tiền được, vẫn sống tốt như ai mà. Nhân tiện m thích cái triết lý
để con thèm học của chị Hà, con điểm thấp tự biết xấu hổ rồi học, la nó nó chán
thêm, khỏi học luôn. Bởi ta nói, ăn ở với mấy ông nhỏ, bà nhỏ đó là phải khéo,
la cũng phải khéo, dạy cũng phải khéo, làm ba làm mẹ biết bao cái phải học ha. Hồi
nhỏ m may mắn ở tỉnh nên hông có bị nhồi nhét, ăn rồi đi chơi không, đọc biết
bao nhiêu là tiểu thuyết, sách văn học cổ điển. Đọc nhiều k phải là để giỏi văn
mà là để học hỏi văn hoá, mở rộng đầu óc mình ra, để tưởng tượng, nhiều lợi ích
lắm.
Túm lợi là đọc sách và đi chơi coi nó k có sang mấy (ít tốn tiền) zị chớ mà
nhiều lợi ích lắm à. Chơi với hàng xóm, bạn bè để con tập làm quen với mô hình
xã hội nè, rồi cách giải quyết tranh chấp, giải quyết vấn đề...Bởi zị chắc sau
này mẹ Jin kiếm chỗ nào ven ven, hàng xóm tối lửa tắt đèn chạy qua chạy lại, mượn
hộp quẹt, xin miếng dầu ở. Cho Jin đi học ít ít thôi còn để dành tiền hè cho đi
chơi, tết về thăm ông bà.
Zị ha, tập
sau mẹ Jin sẽ review tới sách của Ibuka Masaru và phương pháp Montessori, mẹ
Jin cũng thích mấy cuốn này lắm lắm.
Nhận xét
Đăng nhận xét